Ngài ban ơn cho mỗi người theo mức độ và thời gian mà Ngài đã định (V 31). Dù sao đi nữa, ta có thể đạt tới tình trạng chiêm niệm qua việc đọc kinh "Lạy Cha, kính Mừng" (C 21). Dĩ nhiên, tác giả hiểu là chúng ta cầu nguyện (với chú ý và tâm tình) khi đọc lên những kinh ấy, chứ không phải là đọc như con vẹt (M 1).
Con thất lạc không tìm thấy, bố quẫn trí theo mây trời, 25 năm sau mới biết con cạnh bên mà không hay Sau cùng, họ đã có thể gặp lại nhau, một cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt.
Du lịch Mộc Châu ngắm hoa và săn mây Tà Xùa vốn luôn là lựa chọn cho hành trình 2 ngày 1 đêm của các tín đồ yêu thích du lịch. Tuy nhiên, bây giờ với hành trình 2 ngày 1 đêm hoặc nối dài thành 3 ngày 2 đêm thì những chuyến du lịch Mộc Châu - Săn Mây Tà Xùa đang là lựa chọn được yêu thích dành cho nhiều du
Đó là khu Eco resort mang cái tên có nghĩa là " Vùng đất lý tưởng " - Utopia Eco Lodge. Căn nhà nhỏ trên thảo nguyên. Sau 6 tiếng đồng hồ lắc lư trên chuyến xe khách đi từ Hà Nội đến Sapa, tôi và chị gái đến thị trấn. Vì là lần đầu tiên đặt chân đến Sapa nên chị
Người như vượt Dm7 qua theo gió Để quên tình G7 yêu nơi đó Chẳng mang kịp Cmaj7 thêm giấc mơ của tháng Am7 năm dại khờ Tìm về Dm7 đây cho thân ta theo bao nhiêu dấu G7 vết khi xưa Tìm về Cmaj7 những phút giây yêu thương trong em vẫn Am7 chưa vụn vỡ Bởi vì Dm7 ta đâu có ngờ G7 mình lỡ mất nhau một Cmaj7 đời Pre-hook:
- Mây, trăng, sóng, bờ biển đều đã thể hiện lên trò chơi của em nhưng trong đó lại có cả mẹ. Ở đây, thiên nhiên rộng lớn, kì ảo, thơ mộng vẫn hiện lên. Nó còn hiện lên đậm nét hơn nữa qua tình cảm của em bé với mẹ. Em sẽ lấy đôi tay choàng lên người mẹ. Rồi sẽ lăn, lăn, lăn mãi cùng tiếng cười vỡ tan vào lòng mẹ.
X6kve. Thơ Về Mây Và Gió, Mây Và Núi, Mây Và Biển ❤️️ 50+ Bài Hay ✅ Những Đám Mây Trắng Bay Giữa Bầu Trời Xanh Là Nguồn Cảm Hứng Cho Các Nhà Thơ Cho Ra Đời Các Bài Thơ Hay, Đặc Sắt Nhất. Những Bài Thơ Về MâyChùm Thơ Mây Và GióThơ Về Mây Và NúiThơ Về Mây Và BiểnBài Thơ Mây Bài Thơ Về Mây TrờiThơ Về Mây Và NắngThơ Ngắn Về Mây TrờiThơ Về Mây MùThơ Về Mây TrắngCâu Thơ Về MâyThơ Về Mây Cho Trẻ Mầm Non Những Bài Thơ Về Mây Mây là chủ đề đã đi vào rất nhiều trong các tác phẩm thơ, văn học. Những áng mây bồng bềnh theo gió giữa bầu trời xanh được miêu tả khác hay về tình yêu đôi lứa mà tác giả muốn gởi gắm qua những bài thơ đặc sắt nhất. Mây chiềuTác giả Huỳnh Minh Nhật Áng mây hồng cuối trời xa ấyCuối chiều rồi sao vẫn rong chơiNắng đã khuất lưng đồi rồi đấyỞ nơi này mưa bắt đầu rơi Làn mây khóc hoàng hôn lất phấtRất nhẹ nhàng chợt hóa biển dâuTa mơ mộng hồn ai ngây ngấtRất nặng lòng, tan biến về đâu? Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áoMây u sầu mây khóc vì ai?Khói thuốc rớt màn đêm mờ ảoTa điên cuồng một nửa trăng phai. Mây Tác giả Đăng Từ Ngàn trùng xaGần tay vớiĐây mơ hoaĐây mơ hoaMây thách thức mây bayTôi quyết đuổi mây đâyMây đùa cợt mây cườiTôi thả hồn tôi trôiMây âm thầm mây điMây thương tiếc tôi chiMây ơi! Mây xé nátLòng tôi muôn tình siMây trắng hay hồn trắngBạc cả nắng chiều nayMây lặng hồn cũng lặngNgủ vùi đi với mâyMây yêu mây tình tựMây đẹp như mỹ nữMây ép cho tôi sayĐể rồi mây giã từMây đi xaHồn mê manMây lang thangTôi ca vangMây lên ngànTôi ca vang. Cảm Tác MâyTác giả Hồng Dương Nước và bụi quay vòng thành mây khói…Bay lững lờ đi muôn lối muôn nơiMây hồn nhiên ai nắm bắt bao giờTự do thật !…mây lững lờ muôn thủa… Mây tình tự mượt mềm như dãi lụaMây vô tình mây nhảy mưa mây giangMây sắc hồng sắc tím… trắng như trăngTạo hình dáng đẹp muôn vàn muôn vẽ Mây im lặng vui hay buồn cũng ghéThăm núi cao thăm bao kẽ cô đơnThăm xóm làng… thăm đồng ruộng rập rờnMiền tít tắp đang tủi hờn biển đảo !… Mây vẫn thế ai gọi mây cao ngạo?Mây mơ màng mây ảo não thiết thaMây cũng sầu… mây khóc đến vỡ òaBuồn và lạnh như lệ hòa tuyết nhủ… Khi xuống thấp mây giăng mù bao phủKhi lên cao cho nắng đủ môi cườiMây tụ rồi mây tan biến muôn nơiLà mây đó !… hồn buông lơi trăm mộng… Mây thách thức mây bay trong lồng lộngMây cợt đùa mây lay động hồn ngâyTa thả hồn bay trôi nỗi bao ngàyLòng thầm gọi…Mây ơi!….. Mây xé nát Lòng thắc mắc ….sao tình đời…không hátMây khói đùa… hay bụi cát hóa raBạc cả chiều bạc trắng hết thiên hàMây thầm lặng…mây đâu là….. dương thế…. Gió thoảng mây trôiTác giả Chưa rõ Tưởng biệt anh rồi sẽ rất đauVà không chịu nỗi cảnh đêm nhàuAi dè một thoáng là quên lửngDạ ngỡ muôn ngày hẳn nhớ lâuĐã chẳng còn yêu người dạt hướngThì thôi hết nợ ảnh bay màuTa về xếp lại vần thơ cũLạc giấc mơ buồn tỉnh cũng mau… Câu chuyện của ngàn mâyTác giả Trầm Thi Nắng,hứa mây dệt muôn ngàn sắc mớiCho lụa là óng ánh áng mây trôi…Gió,Ghen tỵ đưa mây về xứ lạLạc tình quen – mây chết đuối xa vời! Ngàn mê đắm rớt vạn ngàn da diết,tí tách rơi – mây hóa kiếp mưa mưa rớt,tiếng lòng mây rạn vỡ?Se thắt lòng ngấm Đất mẹ bao dung!! Mây diễm tuyệt pha sắc tình diễm ảoDấu tình xa nuôi mộng ước tình gầnTrời ấm – lạnh, mây truông ngàn lận đậnVà một lần – mây trở kiếp… thi nhân! Mây ngắm mình – mây ngẫm lại phận thânKhi xa xótKhi đẫm tràn thi hứngKhi cười vuikhi nuốt đắng vào lòngĐời bẽ bàng – tình đa đoan… trộn lẫn! Chiều sơn khê – mây rã rời nhuốm tímNgơ ngẩn hồn mây nhớ nắng lắt layRời rã quá mây tựa đầu bờ núiBờ truông đèo… bình lặng mộng tình say! Ôi diệu kỳ! ôi vợi diệu bờ vai!…nơi nhân thế gối đầu kề thỏ thẻnỗi niềm riêng,được, mất với hơn, thua…những nặng sâu, nhàn nhạt với hững hờ…. Những đam mê, lạnh lùng hay hớn hởHụt hẫng – hoang liêu, chất chứa mộng mơNhư bảy sắc cầu vồng, thất tình hỷ, nộ…Từ đó êm đềm!! Mây ẩn trốn sơn khê! Mây kết bạn cùng giản đơn cây láVạn sắc hoa cùng con suối xanh trongĐời bình yên và xanh mát một dòngMây Tử Kỳ – Bá Nha Suối hay chăng?! Bài của mâyTác giả Hoàng Anh Tuấn Đám mây em vào trời mây sa mạcĐồi cát khô nghe gờn gợn Thu phongNhững câu thơ mang tâm sự xương rồngCũng nhen nhúm nụ hoa quỳnh mát rượi Đám mây em vào trời anh khuya tốiRất gập ghềnh cũng dệt lụa chiêm baoNhững câu thơ về đội nón quai thaoGót yêu dấu in dấu trăng quê cũ Đám mây em vào trời anh mới nởĐể bình minh thục nữ ngủ bình anChuỗi sương xanh trên ngực cỏ căng trànNhịp ân ái hồi sinh từng hơi thở Đám mây em vào trời anh lãng tửCho hắt hiu nỗi nhớ những xa quênBánh xe lăn trên nẻo cũ mòn quenCũng lạc lối vào đam mê điên dại Đám mây em xa trời anh xa mãiVùng cát khô trở lại những vô biênGiữa mênh mang anh với gọi tên emĐám mây nhỏ chỉ còn trong dĩ vãng. Đi cùng với mây là nắng, bầu trời,… Hãy tham khảo ngay 🌺Thơ Buổi Trưa Nắng 🌺 hay nhất. Gió cuốn mây sẽ bay, nên hình ảnh mấy và gió được rất nhiều nhà thơ mượn để sác tác thơ ngụ ý về chia xa của tình yêu hay nhất. Tình như mây và gióTác giả Ngọn gió dỗi hờn cúi đầu qua ngõNét suy tư giấu kín tận đáy lòngMùa ân ái chưa một lần cạn tỏ?Dột nát tâm hồn một bóng hư không Em vẫn đợi..vẫn mong chờ vò võGió vô tình ngang qua ngõ..hay không ?Niềm riêng dấu..hỏi xem anh có tỏ ?Sao để em ngồi trông gió..đau lòng ? Em có biết gió dìu mây êm ái!?Về non cao,bến bãi,ở lưng đồiAnh với em ở hai đầu xa ngáiBiết bao giờ loan phụng lại đẹp đôi? Em chỉ sợ…Gió theo Mây…đi mãiChẳng khi nào Gió quay lại bên ĐồiVì mong nhớ..trái tim đau tê tái..Phải xa người đêm gặm trái đơn côi. Trăm cơn sóng vẫn âm thầm réo gọiÔm cát vàng chưa nói tiếng yêu nhau?Em cứ vô tình ngập ngừng không nóiCho cơn đau nuốt trái đắng thương đau Anh có biết em một mình chống chọiVới cơn đau..chẳng thể nói hay trao..Dù vẫn hiểu trái tim..tình réo gọiChỉ lặng im và nhoi nhói nghẹn ngào. Mây xa gióTác giả Chưa rõ Đêm mênh mông ngày cũng mênh môngEm về đục nước cả dòng sôngTa về lạc cả mây và gióChiều xuống lâu rồi ai nhớ mongBên kia đồi xỏa bóng cây caoEm phơi tóc nhớ vị thơm nàoSao hồn như khói vương chiều lãBếp lửa bên trời tia hanh haoTrăng chẳng buồn đêm đang bơ vơSao ta buồn thế chuyện trong mơBao giờ ta rót thơ pha mộngXin uống giùm nhau giọt ảo mờEm gọi gì rưng rức chiêm baoĐường xưa quên khóa tự hôm nàoĐường mây xa gió dài hun hútCòn kỷ niệm buồn sao chối nhau Mây chiều em và tôiTác giả Anh Tuấn Nguyễn Mấy lời gửi gió gửi mâyXa xa thấp thoáng đâu đây vọng vềBóng hình ai đã gây mêĐể thương để nhớ bên lề phố quen Mến em đôi mắt nhung huyềnMôi cười chúm chím lại thêm má hồngEm đẹp hơn cả núi sôngGió chiều cũng phải động lòng vì yêu Đường về góc phố buồn hiuCó em đứng đợi bấy nhiêu ấm nồngMây về tím cả khoảng khôngYêu em yêu mãi bềnh bồng tóc mây! Chuyện tình mây và gióTác giả Tình Trong Kỷ Niệm Anh kể em chuyện tình mây và gióMỗi chiều về đâu đó thổi vi vuKéo mây buồn đi khắp phố cuối thuXóa đau thương khi hu hu bật khóc Ngày lại ngày gió cùng mây đl họcHay giỡn đùa để cho nhóc được vuiMãi yêu đời khi bên gió thế thuiChẳng bao giờ phải ngậm ngùi tiếc nuối Nhưng đôi khi trở mùa cơn bão nổiGió giận hờn mây tăm tối khóc thươngGiọt mưa buồn chứa bao nổi thê lươngMong cho họ sớm bình thường đi nhé Để xuân về bên mây hồng thổi nhẹGió khẽ khàng thỏ thẻ những lời yêuCó mây rồi gió vui biết bao nhiêuMong lứa đôi sẽ được nhiều hạnh phúc Rồi mai đây gió cùng mây rạo rựcRước nhau về để tổ chức vu quyGió nhẹ nhàng hôn lên chỗ đôi miThì tình yêu chẳng còn gì tiếc nuối. Mây GióTác giả Nguyễn Ngọc Thịnh Nặng trĩu mây mùa đôngNhớ mây hồng thu hạNhớ ai người xa lạNhìn chả thấy hình đâu Chỉ mấy câu thơ tìnhLuôn đăng và bình luậnKhua thổn thức bao lầnÔi sao gần gũi vậy Có thích gió Tây khôngHỡi mây hồng lơ lửngTrời tây đang tưng bừngTuyết ban lộc khắp vùng Gió khắc khoải mông lungMuốn về với trời đôngMây hồng ơi có nhận….? Mây và gióTác giả Vũ Hoàng Em giống như áng mây trời phiêu lãngCòn anh là cơn gió chở em điĐã yêu rồi, đâu cần nói năng chiCứ im tiếng mà nghe lòng trỗi nhạc ! Nắng vàng óng, trời thì xanh bát ngátĐường thênh thang, ve hát khúc ru tìnhYêu thật nhiều nhưng giả bộ làm thinhCho nỗi nhớ rung rinh trong lồng ngực ! Tháng sáu về, phượng khoe màu đỏ rựcNhư thắp lên những ngọn lửa trong lòngTình chúng mình mãi dào dạt , mênh môngNhư mây , gió nghìn đời luôn quấn quýt ! Lời của mây gióTác giả Lưu Vĩ Hạ Anh là gióCòn em là hiện thân của vầng mâyQuấn quit bên nhau quên tháng rộng năm dàiChỉ có đôi ta là tất cả Trong màu nắng ngãLời thì thầm của gió vi vuMây mênh man trong giấc ngủ lửng lờTrôi dạt về đâu những buổi chiều mùa hạ Ngày đơm bông của đáChỉ là huyền thoại của một tình yêuTrên đỉnh gió hú đìu hiuBài tình ca phải chăng là những mỹ từ ngôn ngữ Mây và gió như cuộc đời lữ thứTrôi dạt về đâu nào có bến bờAi kẻ đợi người chờMây trên cao và gió muôn đời vẫn thấp Chia xa rồi gặpGặp … để thêm một lần chia xaMây và gió giữa hai taTình yêu có bao giờ là định nghĩa Anh và em phiêu lãng đến muôn trùngTác giả Trần Minh Hiền Mây và gió của mùa thu trở lạiLá và hoa của bờ bến tháng mườisông và biển vẫn muôn đời khờ dạiAnh và em lờ lững giữa biếng lười Tiếng chim hót trong vườn xưa rã rượiThèm giấc mơ của ngày tháng đợi chờTrăng cổ tích ngủ lưng đồi vời vợiAnh và em trong ánh sao mờ Trong khúc nhạc của ân tình duyên nợSương còn vương trên bờ cỏ hoang đườngBình minh thắp nụ cười xua nỗi sợHoàng hôn rơi trong hạnh phúc vô thường Em hãy hát những ca từ cao thượngAnh sẽ làm thơ để tặng vô cùngNhư ánh sáng diệu kỳ vô lượngAnh và em phiêu lãng đến muôn trùng. Mây luôn hoà mình cùng gió qua 🌺 Thơ Về Gió 🌺hay và ấn tượng nhất. Thơ Về Mây Và Núi Tuyển chọn những bài thơ về mây và núi hay nhất. Núi và mâyTác giả Ngô Văn Phú Núi nào lại muốn vắng mâyMây đi nhớ núi dáng bay bồn chồnMây buồn thì núi cũng buồnNúi có mây vờn nhìn núi ấm ngay Tự do là tính của mâyĐứng yên kiểu núi cũng đầy tự doSắc mây thay đổi từng giờMà sao sắc núi bốn mùa cứ xanh Trời đem em đến cho anhEm ưng làm núi hay giành làm mây. Chuyện tình núi và mâyTác giả Hồng Dương Hoàng hôn xuống mây kề vai bên núiNúi lặng thầm núi cúi xuống hôn mâyCặp tình nhân say đắm đến ngất ngâyMây và núi đong đây tình thi vị … Con nắng tắt để chiều về mộng mịMột ngày buồn rồi chỉ một mình thôiMây lặng lờ mây cứ thế buông trôiCòn lại Núi đứng ngồi trong lặng lẽ … Núi thầm nghĩ mình thanh cao như thếTình ngút ngàn đâu dể để vỡ tanTrăng bạc đầu ôm đắng giận dở dangMây theo gió lỡ làng gieo giông bão ?!… Mây và núi như chúng mình một dạoCách xa nhau thêm ảo ảnh trăng mờBiển bao la chia cắt mãi đôi bờCho nhật nguyệt bơ phờ miền cay đắng… Núi vẫn gửi những tình thơ chất nặngMây chơi vơi cho lắng đọng thành mưaBên nhau không mà ước nguyện cho vừaCơn mưa hạ nước vừa chan lên tóc…. Tình bạn giũa núi và mâyTác giả Chưa rõ Dưới đất thì có núiTrên trời thì có mâyTrên trời, dưới đất đều nhiềuHai bạn mây, núi đều đôngMây đi xa vẫn nhớ về núiNúi đứng im chờ mây chở lạiMây đi xa giờ đây chở lạiHai bạn mừng khôn xiết không thôiTình bạn đẹp giữa mây và núiThật là đẹp rực rõ biết bao. Chia sẻ đến bạn đọc những bài thơ 🌼 Thơ Về Ô Tô🌼 hay, hấp dẫn nhất. Thơ Về Mây Và Biển Mây và biển là một để tài mới lạ và thú vị. Hãy đọc ngay những bài thơ về mây và biển mà đã tổng hợp hay nhất nhé! Tình mây biểnTác giả Chưa rõ Gió nhẹ trăng thanh bến êm đềmXào xạc lá dừa khẽ ru êmBiển-Mây bên nhau cùng dạo sóngTay trong tay ấp ôm tình nóngTa ngẩng đầu hỏi trăng duyên cớMây-biển bên nhau chẳng bến bờ? Trăng trên cao cười rộ cuồng sayMây- Biển yêu nhau bởi thế nàyMây nghiêng đầu khẽ tựa vai biểnBiển vờn sóng dạo khúc tặng mây. Mượn ánh trăng tô màu đêm nguyệnHái vì sao minh chứng tình duyênMắt xa xăm mây buồn hỏi biển…Có khi nào mây biển rời xa? Ngỡ liền nhau nhưng mà xa cáchNhỡ sau này như khách qua đườngRũ đi chẳng ngoảnh mặt vấn vươnYêu rồi nhỡ mai này khổ đau… Biển lặng im thật khẽ nhìn mâySóng thôi dạo gió cũng ngừng lâyTương lai mờ mịt ai sẽ biết?Liệu sau ta vẫn được thế này. Biển khẽ đặt nụ hôn lên mâyGửi trọn niềm tin mặc đắng cayMai sau đường dài ta chung lốiAnh bên em trọn một kiếp này. Hải âuTác giả Chưa rõ Nhìn nước chiều nay thả mộng mơHải âu sải cánh rộng xa bờChim kềnh lướt gió lao vùn vụtCá nhỏ bơi dòng hết nhởn nhơBáo bão thuyền neo người thấp thỏmVờn mây biển lặng kẻ trông chờTỏ niềm sóng cả thương nòi giốngInh ỏi cùng nhau lượn quẩn bờ. Mưa chiềuTác giả Lê Cảnh Tiến Xóm cũ mưa chiều nhỏ giọt rơiVườn cây ướt mộng rã hương đờiSao chìm bến hạ tầm mây biểnNguyệt bỏ đêm hồng đến ngõ khơiỬng vạt sương rừng loang rãnh nướcMềm manh chiếu cỏ đậm chân trờiThương người thiếu phụ tình tan vỡNhững dạo đơn lòng nhớ chẳng vơi ./. Hẹn nhau trong giấc mơ đêmTác giả Nguyên Đỗ Em ở bên kia đọc những gìAnh bên này nhớ vội vàng ghiVài dòng chữ nhỏ cho em nhéNgăn cách ngàn mây mấy biển nèHướng về quê Mẹ Thái Bình DươngBiển động sóng dâng rất bất thườngBao kẻ mất thân trên đường biểnĐường đi tỵ nạn lắm đau thươngEm ở đầu Đông anh cuối TâyBóng nàng thôn nữ dáng hao gầyThân xa cách biệt nhìn không thấyGần gũi thân tình thêm đắm sayThôi nhé gặp nhau ở trong mơBiết đâu mơ thấy ngẩn ngơ chờNhẹ nhàng em bước trên sân cỏThẫm ướt tình yêu nặng chẳng ngờ. Ngoài thơ về mây và biển hãy tham khảo 🌛 Thơ Về Hoàng Hôn Trên Biển 🌛 hay. Bài Thơ Mây Chia sẻ đến các bé bài thơ Mây hay và dễ thương nhất. MâyTác giả Nguyễn Hoàng Sơn Lúc mặc áo trắngLúc mặc áo xanhLúc choàng áo tímThay dạng đổi hình Buổi sáng bên ĐoàiChiều về bên ĐôngBạn cùng ngọn gióTháng ngày thong dong… Là con của nướcĐi học trên trờiBỗng dưng nhớ mẹLiền rơi… rơi… rơi… Tặng các bé 🍄 Bài Thơ Bóng Mây 🍄dễ thương, thú vị. Bài Thơ Về Mây Trời Mây và bầu trời là hình ảnh không thể rời xa nhau và được viết qua những bài thơ hay nhất sau đây. Áng mây trôiTác giả Nguyễn Ngọc Giang Về thôi trời đã trổ bôngCon thuyền ươm nắng trên sông đang chờPhượng hồng rụng cánh hoa mơLũ ve buồn bỗng gầy xơ xác hè Phin cà phê giọt cà phêRớt vào một cõi ê chề tân toanLục bình im ắng mênh mangBến sông nhuốm cả hôn hoàng mùa xưa Chiều nay lá đến gió đưaEm về thuở ấy ai chưa ngỏ lờiĐể bây giờ áng mây trôiNgang qua phố cũ nhớ người khôn nguôi. Mây trôiTác giả Chưa rõ Mây trôi tận cuối trờiNgồi ngó chẳng thấy vuiBên nơi nào góc đóMà có bóng em ngồi Mây trôi tận cuối trờiNgồi ngó thêm buồn vơiAnh hỏi mây trôi đóCho anh gửi đôi lời Mây trôi tận cuối trờiKiếm cho anh một ngườiNơi trời xa góc đóTừng đêm anh nhớ người Mây trôi tận cuối trờiXin mang hồn anh trôiTheo mây tới nơi đóĐể được gặp gỡ người Mây trời trôi dạt về đâuTác giả Trần Đại Tơ từng sợi vàng hanh trưa nắngĐan lá cành lướt trên cỏ tung tăngChắc có sợi từng hôn làn tóc mượtCủa em xưa từ dạo mới băn khoăn Giạt về đâu bóng mây trời lãng mạnChiều sắp tà làm xám một hoàng hônNhớ mắt em từ mở ngõ vào hồnRồi vội khép nhốt tình yêu vô hạn Đêm đến say môi nồng khi nguyệt thẹnNhịp bâng khuâng thổn thức điếng vực hồnCao chót vót đỉnh ân tình chới vớiRồi buông lơi theo hạnh phúc tuyệt vời Chiếu một góc tây-hiên trăng tình tựSoi bàn tay đan năm ngón bàn tayMắt tìm nhau vòng ôm siết vai gầyGiữa vườn khuya em lên ngôi hoàng hậu Nắng mới lên hờn phố xưa quạnh quẽMây trôi nhanh lơ đểnh vượt đầu nonVắng em rồi chim thôi hót véo vonChúng nghệch mặt nhìn tên hề si dại Khuya đêm nay chênh chếch ánh hằng ngaGóc tây hiên một bóng một mình taNgồi nhung nhớ mắt môi người xa biệtNhớ bàn tay trắng nuột duới trăng tà. Thohay chia sẻ 🌺 Thơ Mùa Đông Lạnh Lẽo 🌺 hay nhất. Thơ Về Mây Và Nắng gởi đến độc giả những áng thơ nói về mây và nắng hay nhất. Chôn giấu tình buồnTác giả Nguyễn Lâm Gom hoa nắng kết thành khăn trắngXếp làn mây thành chiếc cổ quanLiệm xác tình tôi vào cổ áiĐem chôn cất giấu tận mây ngàn. Cho tình ấm lại bên mây nắngĐể trái tim tôi mất hẳn nàngMộng ảo xa lìa chia thể xácĐâu còn vướng bận mối tình tan Mộng hoaTác giả Lữ Kiêu Phong Muốn được cùng em thắm mộng huyềnTơ nồng nghĩa vẹn thỏa lòng quyênChiều thu trúc liễu nêm tình uyểnSớm hạ sen hồng kết nghĩa khuyênMượn gió trăng vào nơi ống quyểnNhờ mây nắng phủ tận khoang thuyềnCùng nhau bện mãi dòng lưu luyếnTiếng thệ muôn đời trọn ái duyên. Tặng các cô 🌞Bài Thơ Đi Nắng Nhà Trẻ🌞 nội dung, hình ảnh, giáo án. Thơ Ngắn Về Mây Trời Tuyển chọn những bài thơ về mây trời ngắn hay, và ý nghĩa nhất. Hỏi ai ơiTác giả Chưa rõ Chẳng thấy mùa nào đến mà vuiChỉ thấy áng mây phủ đầy trờiVạn lý mây trôi xa xa đóSợ mang bóng em biệt cách nơi Từng trạm thời gian buồn bã ơiGọi khẽ tên em gửi mây trờiNgó biển không bờ vẫn còn bếnĐường tình lạc hướng hỏi ai ơi Mãi trông chờTác giả Huỳnh Minh Nhật Nhấp nháy ánh sao ngó nên thơÁng mây trời treo treo lững lờTrăng chờ tuần sang khoe sắc bóngThơ thẩn ngồi trông qua bế bờ Lãng bãng thời gian từng ngày quaHoa xuân thay sắc đã mây mùaHạt sương đông sang nhạt nhoà bóngNhư chìm vào trong cõi hoang vu Thơ thẩn thờ dài trong canh khuyaHồn trôi như mây trôi lững lờChờ cơn gió nào đưa hồn tớiMà cứ bâng khuâng mãi trông chờ Ngập ngừngTác giả Thi Yên Đình Nguyễn Anh là ngọn gió rong chơiCòn em như áng mây trời lượn bayMây nào, gió cõng mây trôiVề nơi vô trọng, về nơi tận cùngGiữa đường dừng lại nghỉ chânNhìn nhau, bất giác ngập ngừng trong nhauTrăm năm cho bạc mái đầuNgàn năm cho trọn tình sâu nặng tình. Tặng bạn 🍄 Thơ Về Mưa 🍄 ấn tượng nhất. Thơ Về Mây Mù Mây mù tượng trưng cho điều buồn bã và được chọn lọc kỹ lữa để đưa đến khán giả những bài thơ về mây mù hay nhất. Chút tình thơTác giả Nguyễn Văn Thái Tiếng lòng ướt sũng niềm đauTrời quê sẫm đẫm giọt sầu ngày thuNgày vương, vương dải mây mùMà sao con tạo ậm ư hững hờ !!!… Gửi người một chút tình thơNồng thêm hương rượuphai mờ nỗi đau. Đón đôngTác giả Chưa rõ Thế là nàng Thu đã đi quaGiá rét nàng Đông chớm ùa vềCuối trời mây mù che nắng vàngLác đác bên hồ hạt mưa rơi. Tình thơTác giả Nguyễn Văn Thái Thôi nào !Ta lạc mùa sayCất trang kỷ niệmĐể ngày phiêu duThả hồn lên cánh vàng thuHát reo theo gióMây mù loãng tan Tình thơNgát đóa em – anhTrăng đưa lối mộngNgọt lành trao nhauKỳ cùngChung nỗi bể dâuTrần ai quên tuổiĐẹp câu thâm tình. Ngoài thơ tình tặng bạn 🌛 Thơ Hài Hước 🌛 vui vẻ Thơ Về Mây Trắng Mây trăng trong xanh, là mây đẹp nhất. Hãy tìm hiểu những bài thơ về mây trắng hay nhất. Mây hồng mây trắngTác giả Nguyên Đỗ Mây hồng mây trắng lửng lờ trôiMây tím trên cao đẹp tuyệt vờiIn bóng giòng sông chiều tịch mịchMùa thu vàng úa ở quanh tôi Mây hồng ai khéo vẽ và tôMây tím đầu non gió kéo xôCuồn cuộn kéo về trông tuyệt mỹChỉ còn mây trắng mộng giang hồ Mây trắng hồn tôi gió thổi xaĐi qua đồi núi vượt giang hàRa ngòai biển rộng xanh thăm thẳmVượt quá biển đông tới đất nhà Mây ngưng dừng lại trước thôn làngBầy trẻ vui chơi rộn hát vangChuẩn bị mừng trăng khoe đèn rướcĐêm nay bao kẻ lại mơ màng Mây chồng lớp lớp mấy tầng mâyThương quá Việt Nam nét đắm sayChữ S cong cong rồng uốn khúcMây hồng, mây trắng, tím đêm nay Mây hạ Tác giảHuyền Băng Mây trắng giăng giăng khắp nẻo đường,Gợi lòng ta nhớ nhớ, thương thương…Thương ai dáng ấy bên thềm lắm tuy rằng tóc đã sương Mây trắng trôi đi nhắn gởi giùmDù đời mọi sự nhẹ thinh khôngÔ hay tình vẫn luôn nặng trĩu!Thoáng nhớ ấm lòng – dù rét đông. Ngồi lại bên ta mây trắng ơi,Trò chuyện cùng nhau chuyện nửa lời rất thật trong tâm khảmNhen hồn ta chút lửa yên vui Hao gầyTác giả Bạch Loan Em, liễu buồn xa vắngXao xác cuối chân trờiAnh là cồn mây trắngTrôi mãi miền xa xôi Mai mây bay về núiLiễu có còn ngẫn ngơMai anh về chốn cũEm có nhớ đợi chờ ? Nhưng anh là mây trắngLang thang mãi một đờiEm cuối trời thương nhớTình mình mãi xa xôi ! Chiều nay mây bay bayThương vóc liễu hao gầySáo diều vang đâu đâyTiếng hờn theo chân mây ! Hao gầy, em. Liễu rũMây trắng buồn, ai hay ! Ngoài tình về mây tặng bạn 🌍Thơ Tình Mùa Xuân🌍 lãng mạn Câu Thơ Về Mây Gởi đến các bạn những câu thơ hay nói về mây nhé! Nếu em là mây trắngAnh hãy là ngày trắng kia chợt dừngNgày tháng có trôi không? Mây trắng ngừng trôi nhanhThời gian anh dừng lạiChỉ cần vài giây nhỏChúng mình thành bức tranh! chia sẻ đến độc giả 🌍 Thơ Tình Yêu Bất Hủ 🌍 lãng mạn, tình cảm và hay nhất. Thơ Về Mây Cho Trẻ Mầm Non Trong mắt các bé mây xếp thành nhiều hình dạnh nào là conchos, con ngựa, … Vì thế tác giả mượn hình ảnh về mây để viết những bài thơ cho bé hay nhất. Mây Trẻ ConTác giả Bùi Xương Tự Mây không bao giờ lớn đượcSuốt ngày làm nũng mẹ trờiSáng ra mặc đồ xanh biếcTrưa thay áo trắng tinh khôi Sang chiều áo nâu, áo xám…Cứ thay quần áo liên hồiThế rồi hết năm hết thángMây mải mê hoài rong chơi Mây không bao giờ chịu họcLang thang theo gió bao mùaCó hôm mẹ trời la mắngMây buồn mây khóc… thành mưa. Mây điTác giả Chưa rõ Bạn nhìn kìa mây trắngĐang rủ nhau đi đâuLúc thì như cuộn sóngLúc lại giống đoàn tàu Nhiều khi như núi dựngLại thành những tháp caoGió làm cỗ xe đấyChở mây đến phương nào Mây trời luôn biến hóaLàm đẹp cho phép mầuCùng mây đi du lịchTung mình trên trời cao. Bóng mâyTác giả Thanh Hào Hôm nay trời nắng như nungMẹ em đi cấy phơi lưng cả ngàyƯớc gì em hóa thành mâyEm che cho mẹ suốt ngày bóng râm Mây dưới hồTác giả Huỳnh Thị Minh Quyên Ai vãi mây dưới hồ?Những mây trắng xóaBay la bay lảNhư cánh cò bay? Ai vãi mây xuống hồ?Những mây vàng óngBềnh bồng trên sóng Đó làÔng Mặt trờiLàm ông chàiVãi lướiTừ sớm đến tốiTung mây xuống hồ! Chị mây trắngTác giả Chưa rõ Có chị mây trắngĐi giữa trời xanh,Mái tóc bồng bềnhỬng hồng đôi má. Cầu vồng đẹp quáNối nhịp bờ sôngThấy một đàn chimChị mây ngơ ngác. Chị mây trắngTác giả Chưa rõ Có chị mây trắng Cô mây mặc áo trắngNgày nào cũng đem những hôm đẹp trờiMàu áo xanh cô hôm trời đầy nắngÁo đỏ, hồng kiêu hôm nắng nhạt nhoàÁo màu nâu giản dị. Sao hôm nay lạ thế?Cô mặc màu áo cũng thấy không quenVì trông cô giận dữBé ơi không phải thếCô mang nhiều nước thôiKhi sấm chớp vang trờiLà mưa rơi đấy nhé.
Em là một đứa trẻ không có tuổi thơ. Em từng bị trầm cảm suốt 4 năm trời chỉ vì sự dè bỉu của xã hội. Trong khi lũ trẻ cùng tuổi hòa mình vào những trò chơi tập thể thì em lại bị cô lập, hắt hủi. Đôi khi ước mơ nhỏ bé của em cũng chỉ là được ngẩng mặt hiên ngang với đời, vậy mà cũng bị vùi dập bởi một xã hội chẳng mấy thiết tha... Tháng 8 - tháng mà em rời xa sự an yên, bình lặng của gia đình để bắt đầu một cuộc sống mới. Em không đi theo con đường đã vạch sẵn của các chị. Em không thích những nơi quá ồn ào, quá tấp nập mà lòng lại lạc lõng chơi vơi như miền Nam. Em chọn Đà Nẵng! *** Thật ra ở bất kỳ thành phố nào ta cũng thấy lòng lạc lõng, thấy trái tim chệch nhịp giữa hàng ngàn trái tim hối hả, xô bồ khác thôi, nhưng Đà Nẵng lại mang trong mình hơi thở an yên, bình lặng khác xa cái ồn ào vốn có của một thành phố tráng lệ. 27/08 - Dấu mốc quan trọng. Như mọi năm, trời lại đổ mưa, những hạt mưa lạnh lùng giăng kín lối. Những tưởng em sẽ đón sinh nhật trong cái lặng lẽ của thành phố, ấy vậy mà những đứa bạn cùng kí túc xá không để em như thế. Có thể ở một thành phố xa lạ những con người đồng trang lứa lại dễ dàng thấu hiểu và san sẻ với nhau nhiều hơn trong cùng một hoàn cảnh - xa nhà. Thời gian trôi nhanh như cái quay lưng chớp mắt của kẻ hững hờ. Ngày em 18, cuộc đời lại tiếp tục chuyển qua một gam màu mới. Phải chấp nhận rằng mọi thứ đã chẳng còn ưu ái và dễ dàng với ta như lúc 17. Có những khó khăn khiến em mỏi mệt. Em bắt đầu có những giọt nước mắt đầu tiên. Em khóc nhiều hơn mỗi khi thành phố lên đèn. Em thấy tủi thân, thấy lòng mình ngổn ngang, hỗn độn. Em nhận ra " Người ta sẽ không trả lương nếu họ không vắt kiệt sức lao động của bạn". Em nhận ra " Ngoài gia đình, những thứ khác tồn tại hay không, không quan trọng". Em cũng nhận ra " Nếu cuộc đời có đạp mình sấp mặt thì cũng phải biết nhe hàm răng ra cười". Em quen với sự im lặng, quen với một kiếp sống quẩn quanh cùng những nỗi buồn cứ mãi ôm trọn vào lòng. Em không thích cứ có tí chuyện là lại than thở, nó chẳng giúp ích gì cho bản thân cả, ngược lại nó còn làm bào mòn tâm hồn. Có những ngày mệt mỏi, lòng ngổn ngang xúc cảm bản thân lại chỉ muốn khóc. Khóc sẽ chẳng giải quyết được vấn đề gì nhưng ít nhất nó cũng làm ta nhẹ nhõm hơn. Nếu một ngày bạn thấy lòng bộn bề và tâm chẳng mấy an yên thì cứ khóc đi. Tự khóc rồi tự lau. Nhưng... khóc thôi, đừng lụy! Có những ngày nỗi buồn như xé nát tâm can. Trời vẫn trong, gió vẫn hát, tán cây già vẫn lay mình đung đưa trong khúc nhạc mây trời, thành phố vẫn thế, dòng người vẫn vậy, vẫn bình yên sống cho hết một ngày dài, chỉ riêng lòng em là bão tố đong đầy. Đôi bàn chân vẫn hiên ngang bước, miệng vẫn nhỏem miệng cười mà nước mắt ở đâu cứ trực trào khóe mi. Thấy gò má nhột nhột, đưa tay lên quẹt nhẹ mới nhận ra là mình đang khóc. Thành phố to lớn là thế ấy vậy mà chẳng có nơi nào để em chọn là góc riêng của bản thân mình, không có nơi nào để em nấu thân mỗi lúc nỗi buồn chế ngự. Không có nơi nào, không có! Biển á? Biển mênh mông nhưng lòng em lại mênh mông hơn biển. Chỉ sợ bản thân đối mặt với những con sóng cuộn tròn vỗ bờ cát trắng xóa thì lòng lại thênh thang hơn lúc ban đầu. Một sáng bình yên, dòng người lại vội vã huyên háo trong cái bộn bề công việc. Kẻ đi học người đi làm. Nếu không cuộn tròn trong chăn thì cũng rảo những bước chân dài lê thê đi kiếm đồ ăn để nhóp nhép cho qua sáng - em quen rồi. Hòa mình vào cái nắng cháy trời của ban trưa, hạt nắng cố gắng xuyên qua những khoảng không trên tán cây mà rãi đều xuống con đường thân thuộc, một mình vẫn tiếp tục đội nắng đến mặt trời để đi ăn cho qua bữa - em quen rồi. Chiều dần buông, nắng đã tắt, cơn gió cứ mải mê rượt đuổi nhau mà vô tình hôn lên làn tóc, những đám mây trắng chạy trốn đến phương trời xa xôi chỉ để lại chùm mây tím cô quạnh trên nền trời ảm đạm. Dòng người lại hối hả, kẻ tan trường, người tan sở vội vả về với mái ấm riêng của mình. Không hiểu sao nhưng em thấy lòng mình lại man mác một nỗi buồn xa xăm - em quen rồi. Chính là thời điểm đó. Lúc mà màn đêm ôm trọn thành phố vào lòng. Đèn cao áp từ từ chiếu sáng con đường quốc lộ, bản thân cũng thèm có một loại đèn chiếu sáng vào góc khuất tâm can. Em thích dạo phố khi màn đêm buông xuống, không hiểu sao nhưng em thấy lòng mình bình yên đến lạ. Bước chân vô định vẫn âm thầm hòa vào giữa hàng nghìn bước chân khác. Đôi mắt lại lãng đãng xa xăm. Và phải chấp nhận rằng đến tận bây giờ, thất bại lớn nhất của em cũng chỉ là "Không chịu nỗi thị phi". Em là người chẳng mấy tự tin như cách mọi người vẫn nghĩ. Đã rất khó khăn để em có thể đập vỡ bức tường tự ti cứ bám riết em mãi. Em là một đứa trẻ không có tuổi thơ. Em từng bị trầm cảm suốt 4 năm trời chỉ vì sự dè bĩu của xã hội. Trong khi lũ trẻ cùng tuổi hòa mình vào những trò chơi tập thể thì em lại bị cô lập, hắt hủi. Đôi khi ước mơ nhỏ bé của con bé chỉ là được ngẩng mặt hiên ngang với đời, vậy mà cũng bị vùi dập bởi một xã hội chẳng mấy thiết mình con bé chống trọi với bao nghiệt ngã. Bị những đứa trẻ nhỏ tuổi bắt nạt, chúng in hình con bé và viết lên đó những dòng chữ thô tục rồi rãi đầy lối đi. Bị đặt cho những biệt danh xấu xí và bêu rếu ở mọi nơi mà con bé đến. Bị chúng nó đạp ngã vào vũng bùn mỗi lần đi học về. Bị chúng nó ném đá vào người đến chảy máu, rách miệng và khâu 4 mũi. Bị chúng nó dùng mũ bảo hiểm đánh đập, lăng mạ nhân phẩm ngay trong chính trường học cùng hàng nghìn con mắt vô tâm và nụ cười hả hê đầy ghê tởm. Chúng sẵn sàng xua đuổi, chạy xa mỗi khi con bé lại gần, như kiểu chúng sợ con bé sẽ lây lan một bệnh truyền nhiễm gì đấy. Con bé với hình hài nhỏ bé đen nhẻm xấu xí đi đến đâu cũng chỉ cúi mặt xuống đất, chỉ sợ ngẩn đầu lên lại chứng kiến những điều không nên chứng kiến, lại nghe những điều không đáng để nghe. Trẻ con thì ngu muội, người lớn thì sân si. Nó bước vào con hẻm trong cái trề môi ngán ngẫm của mấy người hàng xóm. Một mình nó gậm nhấm cái tủi hờn, chê trách vì không có ngoại hình như bao đứa trẻ khác. Nó chẳng biết làm gì ngoài sự cam chịu rồi đêm về lại chùm chăn khóc. Nó thời điểm đó nó đã nhận ra "Không có ngoại hình đúng là một thiệt thòi to lớn". Con bé cũng nhận ra " Xấu xí nhưng cũng phải biết khoác lên mình bộ quần áo xinh đẹp để xấu xí một cách xinh đẹp" Con bé ấy cuối cùng cũng có thể hiên ngang ngẩn cao đầu. Nó chẳng mấy để tâm đến việc thế giới ngoài kia nói gì về nó. Nó nhận ra " Con người có hai cái tai. Nghe những thị phi từ tai này rồi cũng sẽ theo tai kia mà biến mất". Cuộc đời có bao nhiêu đâu mà cứ mãi ngồi u buồn cho những điều không đáng. Chỉ mong rằng những con người ngoài kia đừng bao giờ đổi xử như vậy với bất kỳ một đứa trẻ nào khác, bởi đó chính là tội ác! Em không thích đọc truyện ngôn tình bởi em biết ngôn tình không có thực trong cuộc đời của em. Em thích những điều thực tế hơn là cứ mãi mơ mộng qua từng trang giấy nhuốm màu ngọt ngào. Em có thể ngồi hàng giờ bên những quyển sách trinh thám kinh dị còn ngôn tình thì không. Không đọc cũng vì sợ đọc rồi nghiện, rồi lại cứ mải mê đi tìm sự hoàn mỹ hư cấu mà quên đi giá trị đời thực. Người ta hỏi "Có vẻ thích thả thính trên mạng xã hội nhỉ?". Em cười. Thời gian rảnh em còn biết làm gì nữa đâu. Đăng vài cái trạng thái mục đích là có người để tán gẫu đôi ba cái xàm xí trên đời. Người ta hỏi "Sao không chịu yêu đi?". Em cười. Thật ra em chẳng cần ai bước vào cuộc đời của mình cả, chí ít thì hiện tại là như vậy. Người ta lại hỏi "Thế em muốn gì?". Em lại cười. Em chỉ cần 1 người hiểu, 1 người sẵn sàng tản bộ cùng em bên những câu chuyện bâng quơ không đầu không cuối. Và người đó sẽ là người không để em phải cô đơn ngay chính xúc cảm của mình. Đại học có cái vui cũng có cái khổ. Nhưng hòa vào niềm vui chung là lại quên đi mệt mỏi nơi giảng đường. Đại học có nhiều điều để nói lắm, em nhận ra "Được học hành là điều nhẹ nhàng nhất của con người". Và chắc chắn rằng đại học là khoảng thời gian đẹp nhất thanh xuân của em cùng những người bạn thân. Nửa chặng đường tuổi 18, có biết bao cung bậc xúc cảm. Ở đó em thấy mình đã yêu, đã chán nản, đã buông và đã cố gắng không khuất phục trước khó khăn. Cảm ơn một năm qua đã cho em những trải nghiệm mới mẻ, được quen thêm nhiều người bạn, cùng họ nói cho hết nỗi lòng. Cho em cảm thấy mình không còn cô đơn. Em biết là mọi thứ sẽ chỉ mới bắt đầu. Khó khăn vẫn ở phía trước. Cảm ơn nhữngngười bạn mới, họ như một nốt nhạc cao trong trẻo cất lên trong cả một khúc ca toàn là nốt trầm xao xuyến. Gửi "Em" của tháng năm thanh xuân "Cười được thì cứ cười đi. Nếu như không muốn cam chịu, vậy nhất định phải liều mạng...cuộc đời có bao nhiêu đâu mà cứ mãi u buồn . Tuổi trẻ có bao nhiêu đâu mà cứ mãi hờ hững!" -X Í U-
A escolha do nome do nosso filho foi mais difícil do que decidir tê-lo. Demoramos meses em reduzir a lista para que fosse memorizável. Debatemos incansavelmente se os nomes eram aceitáveis ou pronunciáveis no Brasil e na Espanha. Fora que tanto eu quanto Alberto sempre pensávamos que teríamos uma menina, então nossas opções prévias eram Rita, Luiza, Cléo, Chloe, Margot… Foi na primeira eco quando soubemos que seria un chico e debate começou Vicente e Antônio eram nomes “antigos” na Espanha, Pablo era muito comum, Jose Rrôse virava José no Brasil, que virava Zé, que eu não queria. Vinícius era bonito, mas muito longo e queríamos um nome sem apelidos, irredutível. Enquanto buscava uma alternativa, o Alberto repetia “Théo”. Não sei porque, mas eu não estava muito convencida. Talvez porque conheça um menino lindo e especial que mora na Nova Zelândia, e Theo era o nome dele, daquele loirinho, e não do meu filho. A Revelação Aos 6 meses de gravidez fomos passar uns dias em Paris, para a despedida da vida a dois e eu andava conversando bastante com o bebê, pedindo para ele me dizer que nome ele queria ter. Na primeira noite no apê da Sabrina, sonhei com meu filho, e ele se chamava Théo. Era um menino lindo e calmo hahahahah ahhh os sonhos! – acordei feliz e aliviada. Será que era Théo mesmo? Um vídeo lindo que o Alberto nos deu de presente Um Théo em cada país Pouco a pouco todo mundo foi sabendo da nossa escolha. Primeiro conversei com a Cris, mãe do Theo neozelandês e ela me contou de uma novela no Brasil onde o protagonista tinha o mesmo nome que nossos filhos. Que droga, pensei, com certeza dentro de pouco tempo, milhares de Theos se multiplicarão pelo Brasil num efeito Gabriela-Cravo-Canela ou Davi Lucca. O Theo español Théo aqui na Espanha é Thêo e se escreve Teo, nome de um personagem de história em quadrinhos que existia quando o Alberto era criança. Às vezes perguntam ¿Theo, como el comic?. Outras vezes é “¿Léo?” ou “¡Hola Mateo!. “Es THEO, señora, sólo Theo”, “¡Ah, Theo de Teodoro?”, “No, Theo de Theo”. Na Espanha eles são bem conservadores com os nomes… Juan, Pablo, Luis… então Theo é quase excêntrico. Teo, o cómic espanhol. Ganhamos o livro de presente da Carmen. Mas decidido o nome, faltava decidir a grafia. Era muita decisão pra uma só mãe meticulosa e detalhista. Então, para evitar a minha velha conhecida paralalis por análisis, comecei a ir escrevendo e provando diferentes Theos com H, sem acento, com H e acento, sem H, de trás pra frente, enfim… O caderno de visitas de Theo cada um escreveu do seu jeito. E a capa do diário que eu escrevia Théo, com acento. O nosso Theo O Diário de Théo, que comecei a escrever lá em Paris, quando descobri qual seria o nome dele. Na verdade nunca decidi realmente. Achava que ia ser com acento, era como eu estava acostumada a escrever, e só fui descobrir como se escreve o nome do meu filho quando fizemos sua certidão de nascimento brasileira. Ao revisar o texto disse para o moço “falta o acento” e ele respondeu “no registro espanhol não tem”. Foi quando descobri que o Théo é só Theo – não como o comic – Teo -, mas como o original, com acento e sem H. Segundo a Wikipedia Theo is a given name, deriving from the Greek word Theos which means god Até hoje me confundo e às vezes mando um ThÉo com o acento que não tem. Fico me sentindo como no dia em que saímos do hospital preenchendo a papelada, a enfermeira me perguntou o dia de nascimento do menino e respondi ingenuamente “No lo sé”. Ela olhou os documentos e me disse “el 15 de marzo y es mejor que te acuerdes, pues es el cumpleaños de tu hijo”. Fuóóóóóó! Foi o meu primeiro menasmain feeling da vida – já na chulapada para ir aprendendo, porque esse negócio de culpa, quando a gente é mãe, vira rotina. O papel que ficava no nosso quarto do hospital A poesia Não sei se pelo livro de Van Gogh “Cartas a Theo”, mas este nome sempre me soou como que de artista. Sério, é piegas… mas acho que é um nome leve, alegre, positivo. Cartas a Theo, de Van Gogh Sempre pensei que queria um nome que não desse para se reduzir a um apelido carinhoso. Queria que o próprio nome fosse esse carinho e “Theo” me transmite isto. Eu sou dessas que pensam que quando me chamam pelo nome completo é porque estão bravos comigo, então me apresento como Isa até em reuniões de trabalho. E hoje em dia, quando fico braba com Theo é, eu fico, o chamo de Teodoro… só pra provocar 🙂 Não sei se com outras mães aconteceu isso, mas nos primeiros dias eu chamava meu bebê pelo nome e me dava uma sensação estranha de “será que este é mesmo o nome dele?”. Alberto sempre disse que um nome é uma carta de intenções. Nos sentíamos baixo pressão em ter que escolher o nome, o eterno nome de uma criatura. Mas creio que fizemos um bom trabalho com o nome curto, carinhoso, alegre, suave, colorido – tal e como desejamos que seja a sua vida. A música Theo combina com o sorriso dos olhos dele. Se você chegou até aqui querendo saber se Theo tem acento e gostou deste post, clica aqui, porque o nosso blog mudou de casa. Espero te ver lá no
Thông tin bài hátTên bài hát Theo Em Ca sĩ Nguyễn Báu Sáng tác Nguyễn Báu Album unknown Ngày ra mắt 05/01/2022 Thể loại Việt Nam, V-PopTheo mây vẫn là gió trời Theo nhau vẫn là chút tình Theo tình tình theo có không? Theo em biết từ khi nào Tương tư cá ngậm mời câu Ngắc ngư cần câu không kéo Mùa Hè qua rồi Lại gặp Thu vàng Lại gặp Đông tàn Đợi một một cười Đợi mùa Xuân về Đợi tình yêu mình Mùa xuân hồn nhiên em về Chợ hoa đầu tiên bên tình Nhẹ hương mật hoa say người í a Trời đem mùa xuân cho đời Người đem mùa xuân cho người Lộc non tình trao tay tình í aTheo em… theo em… Theo em…
Đó, là một buổi chiều đã xế, sau hơn 300km đường dài, nhóm chúng tôi cũng lên tới điểm dự kiến. Năm người, hành lý không nhiều, vội vã bỏ lại homestay, chạy xe ra Xím Vàng săn mây, ngắm lúa. Đó, cũng là lần đầu tiên xuất phát gặp thời tiết xấu. Mưa nhỏ rồi mưa to, ngớt tạnh rồi lại mưa tiếp, áo mưa cứ cởi ra lại mặc vào liên hồi. Ấy thế mà không ai bảo ai dừng lại, chỉ chăm chăm động viên nhau tiến về phía Tà Xùa. Lúc đó cỡ khoảng 4h chiều. Mưa đã tạnh hẳn. Cả thung lũng được tắm trong ráng chiều hanh hanh đỏ. Trên nền trời xanh sẫm, mây dầy đặc, từng lớp từng lớp, mây che núi, che cây, che đường chân trời xa ngút. Mây vốn chẳng xa lạ, ấy thế mà một biển mây cuồn cuộn trắng xóa như thế, là lần đầu tiên tôi thấy được. Biển mây cuồn cuộn Mây trắng ngợp trời Theo lời gợi ý của chị kiếm tìm mảnh ruộng hình con cá, chúng tôi đi lối làng Chiếu, dự kiến chạy một mạch tới Xím Vàng. Bấy giờ, mây đang tan, đổ ào ngang những góc cua tay áo, giăng giăng trên những mạng nhện vắt cành cây già cội. Phía trên những ụ đất đang xới dở, lũ trẻ ngồi bệt, lem luốc nặn tảng đất mềm oặt thành những hình thù khó hiểu. Lũ trẻ vùng cao Sương giăng 5h30 . Cả nhóm chịu chết, không thể tìm thấy mảnh ruộng đó đâu, lúc đó hoàng hôn cũng đang tắt dần. Bỏ lại kế hoạch ban đầu, tất cả hào hứng chạy xe đuổi theo ánh mặt trời buông muộn. 5h50 . Dừng xe... Khi mà tiếng động cơ xe máy cuối cùng cũng tắt ngỏm, tôi mới nhận ra bóng tối đã trùm kín cả núi rừng như thế nào. Ở cái nơi lưng chừng sương giăng, lưng chừng bóng tối ấy, năm con người mải bận rộn với những suy nghĩ của riêng mình. Âm thanh duy nhất nghe được có chăng là tiếng gió thổi lùa vào những hốc đá. Còn hoàng hôn, là thứ ánh sáng duy nhất lúc bấy giờ. Có đốm sáng le lói rồi vụt tắt, cùng lúc tôi cảm nhận được mùi thuốc lá quen thuộc. Có lẽ, đó là mùi vị nhắc tới con người nhất mà tôi nhớ được. Khi hơi khói phả ra nhàn nhạt, anh đưa que diêm cháy nửa cho chị. Chị đón lấy, châm đỏ điếu thuốc đang kẹp ở tay. Dù là ánh hoàng hôn đã mờ mờ không tỏ , tôi vẫn mơ hồ nhận thấy những vòng khói thuốc trắng đục phả vào khoảng không trước mắt. - Thử không? Mơ hồ gặt đầu, mơ hồ hít một hơi thật dài. Và khói thuốc xông thẳng vào não bộ, chất adrenaline tuôn chảy ào ào trong từng tĩnh mạch, nhức nhối như kim châm. Gió như khiêu khích, thổi càng lúc càng dồn dập, xông thẳng vào mặt, làm da đầu căng như ai đang kéo. - Được nhỉ ? - Không tồi ! - Mặt trời lặn rồi . Tôi nhớ như in gương mặt chị khi trầm tư nói câu đó. Hình ảnh ấy khiến tôi nhớ tới tôi ở một buổi hoàng hôn cô độc khác, hoang mang với những câu hỏi vô vị không đầu không cuối, hối tiếc những tia nắng còn sót lại của buổi chiều tà. À thì tuổi trẻ mà, có gì đâu ngoài một trái tim còn chưa rách, một tâm hồn còn chưa chằng chịt những tính toan. Cho đến lúc mặt trời đã lặn hẳn, tôi mới nhận thấy áo khoác bên ngoài đã thấm ẩm... Chưa một ai muốn về, vẫn thèm nán lại nghe núi hát gió ca. Cô em cùng đoàn dúi vào tay tôi chiếc kèn bằng lá dứa dại ngắt ở chân núi - Một bài trước khi về, nhé ? - Muốn nghe bài gì? - Tùy chị đấy ! Là "I'm in here" của Sia - đoạn lyric ám ảnh tôi suốt một quãng thời gian . Vô tình học được trong chuyến leo Pha Luông, thói quen thổi kèn lá ở mỗi chuyến nơi xa lạ cũng hình thành từ đó. Đứng trước cả một khoảng không rộng lớn, tiếng kèn lá u trầm theo gió, đổ xuống thung lũng dưới chân và tan lẫn với đất trời. Tôi vẫn tin rằng, ở phía xa xăm đâu đấy, tiếng kèn lọt đến tai ai đó cũng đang xa xứ như tôi,không còn thấy cô đơn giữa núi trời dài rộng. Lác đác vài hạt mưa nhỏ, có tiếng anh chị giục về. Ném chiếc kèn lá vào khoảng không trước mắt, vội vã leo lên xe, tránh những đoạn đường bị sạt lở, năm người lại tất tả trở về homestay cho kịp bữa cơm tối. Trước sau đều đã tối sẫm, chỉ có 3 bóng đèn xe nối gót chạy trong đêm . Vòng tay ôm chặt eo chị, mặc kệ cổ họng đang đau rát vì lạnh, tôi ngửa mặt đón lấy MƯA, cố nuốt những hạt mưa lạnh buốt xuống hành lang khô khốc trong cổ họng. Nước ngọt nhưng buốt như đá, trôi thẳng xuống dạ dày. Đã quá! Cho đến tận lúc thấy ánh đèn vàng vọt ẩn lẫn trong sương, cạnh kề những lùm cây rậm lá, mũi ngửi thấy mùi rượu thóc rót thơm nồng, mới nhớ bụng đang sôi ùng ục. Bữa cơm vùng rẻo cao nhanh chóng được dọn ra, lấp đầy những bụng trống rỗng. Cơm thơm, canh nóng, cả lũ dốc cạn chén rượu cho ấm người, nghe anh khề khà kể chuyện xưa đi lính, rồi đến cô em cằn nhằn để lỡ không chụp lại hoàng hôn... Bữa cơm vùng rẻo cao Ở phía ngoài cánh cửa gỗ bị gió đưa kèn kẹt, gió và bóng tối vờn giỡn nhau, nuốt chửng lấy cả thảy. Tiếng mưa lách tách trên mái ngói, rơi đều đều theo câu chuyện bên mâm cơm. "Mưa rồi chiều gọi lá nghiêng bay theo cung đàn mưa rồi đàn gọi gió ru ai khúc mơ màng để gặp người theo cơn gió được hòa mình làm giọt mưa" Tà Xùa, nhật ký mang màu tuổi trẻ ! Chia sẻ trang này
theo em tới tận mây trời vẫn theo